- " Chính thái độ ngơ ngác và chậm hiểu của Ni khiến tôi nổi nóng ! "....
- " Mình bị anh ấy mắng ngu ngốc , ngơ ngác bao lần ! Có thật mình rất ngu ngốc và chậm hiểu ? Anh ấy đâu biết mình đã nỗ lực bao nhiêu chỉ mong các anh đừng ghét bỏ ... sao lòng nhói đau thế này ? Thường ngày nghe câu này không sao ... nay anh Hải Phương mắng sao thấy buồn vậy ? " ... rồi Ni khóc ...
" Tít ... tít ... 0 messenger " .... Hải Phong thở dài ...
- Kế đến là 1 gương mặt hết sức quen thuộc , từ bé đã xuất hiện trong vô số quảng cáo , phim truyền hình nhiều tập và càng ngày được yêu mến ... xin trân trọng giới thiệu với các bạn , Trịnh Hải Phong và " gió lốc " ...
- Sẵn sàng chưa ? Nào ! ...
- Tuyệt quá ! ...
- Trịnh Hải Phong ! Trịnh Hải Phong ...
- I love Hải Phong ....
- Ni ơi !
- Sao giờ mới đến trường ? Bạn đau à ?
- Mình nói với thầy rồi , thực ra tại ngủ trễ . Hôm qua Hải Phong lần đầu biểu diễn ở Club Music . Mình đã thu lại tiết mục đó và chiếu đi chiếu lại mãi đến sáng mới ngủ . Hải Phong quá tuyệt vời , chỉ có thể hình dung bằng từ " huyền ảo " ...
- " Hải Phong lần đầu biểu diễn ? Ra thế , hay quá ! Từ sau hôm đó đến giờ vẫn chưa nói gì ! Xem ra chắc giận lắm , vốn định chúc mừng cậu ấy ! " ...
- Rất vui vì Hải Phong đã là ca sĩ ngôi sao nhưng ở trường không thấy Hải Phong , mình lo lắm ! Lần này bề ngoài Hải Phong thay đổi quá nhiều , có vẻ cao hơn . Trước đó chỉ là 1 cậu bé khôi ngô , giờ đã thành anh chàng đẹp trai rồi ...
- Mê Hải phong vậy à ? Từ sáng đến giờ cứ Hải Phong , Hải Phong ...
- Đương nhiên ! Có thể nói về Hải Phong cả ngày đó . Nếu không bận thi cuối học kỳ thì mình sẽ chạy đến chỗ tổng dợt xem !
- Nhưng đi chưa chắc đã gặp , định ngủ bờ ngủ bụi trước cổng sao ?
- Các fan phải chuẩn bị tâm lý ngủ ngoài trời ... để được gặp thần tượng ! Thậm chí không ngại gối đất nằm sương !
- " Chẳng hiểu nổi sao các fan lại lăn lộn thế , hơn nữa mê nghệ sĩ đâu được kết quả gì ! " ...
- À anh Bảo Hoàng có nói Ni và anh Hải Phương làm thêm cùng 1 chỗ ...
- Ủa ... Tường Vy có gặp anh Bảo Hoàng ?
- Ừ , anh Bảo Hoàng cũng ở khu mình nên thỉnh thoảng cũng gặp nhau . Thật ra chỗ làm thêm đó anh Bảo Hoàng giới thiệu hộ ... nên anh Hải Phương mới đến đó làm , ổn không Ni ? Ông anh Hải Phương nóng tính đó làm cùng 1 chỗ ổn không ?
- Ờ ... không sao , anh Hải Phương tốt lắm !
- Tốt với Ni hả ?
Ni cố gắng lấy tui bột mì ở giá cao nhất nhưng không với tới . Hải Phong quay ra thấy vậy liền tiến lại gần ....
- Để anh lấy cho ! Cẩn thận , nặng lắm đấy ... à rác anh đổ rồi , bé khỏi lo !
- " Lạ thật ! Dạo này anh Hải Phương tử tế ghê ! " ...
- Cho hỏi gọi món gì ạ ?
- À , khoai tây chiên và ...
Nét mặt và cử chỉ của Hải Phương đã thu hút sự chú ý của 1 người ...
- Sao , đẹp trai chứ ?
- Ơ ... một anh chàng người mẫu hiếm có !
- Bạn nói hết sức đúng ... và đó còn là dạng con trai mình thích . Đi chơi với anh chàng này thì không sợ thua kém ai hết !
- Ủa Mỹ Dung định làm gì vậy ? Hình như anh ta có bạn gái rồi đó !
- Có bạn gái thì sao ? Ai bị Mỹ Dung hút mà không gục chứ ! Chỉ cần nhắc đến Triệu Mỹ Dung thì bao nhiêu chàng trai phải đổ !
- Cứ " tập kết " những anh chàng đẹp trai , hết chịu nổi ! Thích ai thì dùng mọi thủ đoạn cưa cho bằng được , nhưng lại không bao giờ giao du quá 1 tháng !
- À , vì họ ngốc quá nên mình không hài lòng ... - " nhưng anh chàng này đạt yêu cầu , rất thu hút ! Không chỉ gương mặt và phong cách cũng rất đặc biệt ! " ...
- Ối ! .... Ni đi đứng không chú ý nên bị ngã trẹo cả chân ...
- Ni .... đứng dậy nổi không ?
- Chân em hơi ...
Không để Ni nói hết câu , Hải Phương bế xốc Ni lên ...
- Anh ơi ... làm gì vậy chứ ? Thả em xuống !
- Ni , đừng cựa quậy , không thì nặng lắm ... phiền anh coi giùm chỗ này !
- Được rồi !
Hành động đó càng thu hút sự chú ý của đám con gái vẫn đang bàn tán về Hải Phương ...
- Sao ? Đẹp trai quá !
- Trời ạ , mình cũng mong ...
- Nhưng con bé đó là ai ? Nó là bạn gái à ?
- Mình quyết định rồi .. bất kể có bạn gái hay không ... khóa chặt mục tiêu rồi đấy !
- " Ơ .... ngại ghê ! " ... Ni đỏ mặt ...
- Nào nhúc nhích chân thử xem ... Hải phương nắn chân cho Ni ...
- Đau quá !
- Hay chân bị trặc ? Ni xin nghỉ đến bệnh viện khám đi !
- Khỏi , không sao . Em nghỉ ngơi 1 lát là khỏi !
- Đừng nói vậy , thật là cô bé vụng về !
- Em xin lỗi anh , em không muốn làm phiền anh nhưng ...
- Không phải đâu , ý anh không phải thế ... rồi Hải Phương đứng dậy ... - xin lỗi , anh hay mắng mỏ Ni . Tính anh luôn nổi nóng , đâu ngờ vì thế em sợ và ngại anh nhưng không phải thế đâu , thực lòng anh không muốn thế ... những lời nói buột miệng nói ra đâu cố ý ... từ giờ khỏi xin lỗi anh . Chỉ mong em không e ngại anh !
- Anh ....
- Có nghĩa từ nay anh có nói gì em cũng đừng rụt rè , phải can đảm trả lời lại nhé !
Ni rất ngạc nhiên về thái độ và những câu nói của Hải Phương ...
- " Trời ạ , điều gì đang xảy ra đây ? Anh ấy đã hoàn toàn thay đổi ! Có thật là anh Hải Phương không đây ? Hay người ngoài hành tinh nhập vào anh ấy ? " ...
- Tiền lương tháng này của Ni đây , mệt không ?
- Em cảm ơn anh ... - " số tiền lương lần đầu tiên làm ra ! Tim cứ đập dồn dập , vừa vui vừa xúc động ! Hạnh phúc quá ! Thích ghê " ... Ni cười ...
- Kiếm được bao nhiêu mà hớn hở thế ? ... Cái gì ? Chỉ chừng này thôi à ?
- Xin lỗi , chỗ này lương thấp !
- Không đâu ạ , lần đầu tiên em kiếm được tiền , thế này cũng đủ khiến em vui rồi !
- À ... cô bé nói sẽ mua quà noel tặng mọi người mà !
- Em không nói mua cho mọi người . Thôi được , em sẽ tặng anh 1 chiếc vớ thật to . Anh treo nó trên tủ sẽ nhận được nhiều quà !
- Ni vừa nói gì ? Nhắc nhở nhé , tặng 1 chiếc vớ mà xem là quà thì tôi không nhận đâu . Có biết ngoài hàng hiệu ra tôi không nhận gì hết .
- Anh điên à ? Em đâu có nhiều tiền thế ! Vả lại thời đại gì còn tôn sùng hàng hiệu !
- Mở rộng tầm mắt chút đi . Nói chung tôi ghét nhất quà tầm thường , xoàng xĩnh , cứ liệu mà tặng ...
- Quà do lòng thành người tặng chứ không phải cưỡng ép , buộc phải tặng !
- Ni , đủ lông cánh rồi nên dám cãi tay đôi hả ? Giỏi !
- Anh vừa bảo em đừng rụt rè nên giờ em không sợ anh nữa !
- Thiệt tình , con bé leo lên đầu mình rồi ! ... Hải Phương gãi đầu ...
- " Dạo này anh Hải Phương dễ tính ghê ! ... anh Hải Phương thay đổi ...mình cũng khác đi ! Trước kia mình luôn ít nói , rụt rè vì sợ bị các anh ấy ghét ! " ...
- Đến đây kết thúc ! Mong các em nghỉ hè cũng ý thức phận sự của học sinh !
- Chà , kết thúc mà kéo dài thêm 30 phút .
- Không bao giờ thầy hiệu trưởng chịu nói ngắn gọn !
- Anh Hải Phương ngoan và nghiêm túc khiến anh Bảo Hoàng rất ngạc nhiên !
- Chà ! Mình cũng bất ngờ vì anh ấy không cãi cọ với khách hàng , mà còn rất hòa thuận với các nhân viên nữa !
- Ni cũng thay đổi nhiều đấy , thấy Ni cởi mở hơn ... hăng hái , yêu đời nhìn hay hay ...
- " Tường Vy đã nhận ra những thay đổi khác lạ nơi mình . Nghe nói muốn thay đổi bề ngoài thì tự bản thân phải nỗ lực . Từ khi mình tự tin , tất cả đã khác đi ! " ...
- Cô bé , cho hỏi chút xíu nha !
- Chị hỏi gì ạ ?
- Ờ , nói chút chuyện thôi , cô bé làm thêm chỗ này ?
- Dạ , có gì không ạ ?
" Tách " ... Mỹ Dung bật lửa châm 1 điếu thuốc ... cho lên môi rít 1 hơi dài rồi hỏi Ni ...
- Tính tôi vốn nóng nảy nên hỏi thẳng cô ... cô với Hải Phương quan hệ ra sao ?
- Chị hỏi gì ạ .... Ni ấp úng ... - quan hệ là ...
- Sao phải ấp úng thế ? Đã nói tính tôi nóng nảy mà ! Hỏi cô có phải đang cặp bồ với Hải Phương ? Chỉ cần cho biết cô có phải bạn gái Hải Phương không ...
- Hơ ... em đâu phải bạn gái ... Ni xua tay ...
- Thế à ? Vậy thì tốt ! Tôi đã quan sát , thấy cô khó ưa lắm . Chắc cô cũng nghĩ về tôi như vậy , chúng ta cạnh tranh công bằng nhé ! Tôi là Triệu Mỹ Dung lớp 11A , đã chấm anh Hải Phương rồi , cô chuẩn bị tâm lý đi !
- " Chấm anh Hải Phương ? Chẳng lẽ chị này thích anh Hải Phương hay mắng mỏ nhà mình ? " ...
- Sao vậy Ni ? Không khỏe à ? Mặt em xanh quá , nếu mệt thì nghỉ đi !
- Dạ em không sao , em vẫn bình thường !
- Thật hả ? Nhưng nhìn mặt em cứ buồn so !
- " Buồn so ? Những lời chị xinh đẹp đó cứ quanh quẩn trong đầu mình ... chẳng lẽ mình bị sốc ? Chị đó thích anh Hải Phương ? " ...
- Kia là Hải Phương phải không ? ... Đúng Hải phương rồi , hình như cô gái kia đang xin làm quen . Tên này đào hoa thật !
Ni nhìn qua ô cửa sổ , bất chợt thấy rất buồn ...
- Cô nói sao ?
- Có lẽ anh không để ý nhưng thực sự em đã thích anh từ lâu . Giờ em đem hết can đảm ra bày tỏ mong anh đừng từ chối ! Chúng ta thử làm bạn xem sao đã ! ....
- Nào đến rồi Hải Phong ! Ban nãy đã nói hôm nay chỉ ngoại lệ đặc biệt ! Cậu vừa chính thức diễn mà cậu cứ đòi nghỉ trong tuần lễ vàng ! Cậu cứ thế nên ...
- Em biết ! Nhưng nghỉ một ngày thôi mà phải làu bàu ...
- Ngủ đi , thức 2 gặp lại !
- Em biết rồi , anh về đi ... " kẹt " ...
- Bạn trước đã ? Cô muốn làm bạn tôi ?
- Vâng ! Bước đầu của việc phát triển quan hệ chính là từ nền tảng bạn bè . Trước tiên là phải làm bạn , hợp mới lên bồ bịch . Anh không thấy như vậy sẽ rất hay sao ?
- Thiệt tình ... không ngờ tôi lại gặp phải con người quái dị . Bạn là bạn mà bồ thì sao ? Cô tưởng quan hệ cứ y như kẹo mạch nha hay kẹo cao su kéo dài mãi ? Tôi ghét thứ quan hệ không rõ ràng như vậy !
- Tuy vậy nhưng tương lai cũng có thể xảy ra ... - " con người này sao vậy " ... - nên mới xin làm bạn trước !
- Tôi không thích ! Ai lại đi bạn bè gì với bọn con gái ! Nếu muốn tìm người chơi thì cô lầm rồi ! Đến chỗ khác mà tìm đi ! Thiệt tình , người ta đã quá bận ! ...
Những câu nói đó làm Mỹ Dung vừa xấu hổ vừa tức giận . Không để ý đến thái độ của Mỹ Dung , Hải Phương quay lưng bước vào quán ....
- " Ư ... sao lại có loại người cư xử đáng ghét như vậy ? Tệ hại ! Đúng là đồ khốn kiếp ! Từ khi sinh ra đến giờ chưa bao giờ mình bị cự tuyệt một cách nặng nề thế này . Danh dự , thể diện , tự trọng mất sạch " ... Mỹ Dung tức tối nắm chặt tay ... - " càng hay , nói chung mình ghét loại đối tượng thu hút dễ dàng . Phải bắt tên này trở thành tù binh của mình . Để hắn phải trả giá đắt về việc xem thường Triệu Mỹ Dung này ! " ...
" Kẹt ... phụt " ... - Xin chúc mừng , phải đãi nhé ! Ghen tỵ thật , được 1 cô bé xinh xắn xinh làm quen , chắc thích lắm ... Giang Định cười toe toét , nói luyên thuyên nhưng Hải Phương chẳng phản ứng gì , chỉ đáp gọn lỏn 1 cậu :
- Tôi vào thay áo ...
- Cậu không cần bí mật thế ! Cả hai nói gì ? Hẹn nhau à ?
- Làm ơn tha cho ...
- Có thể bảo cô bé ý giới thiệu bạn cho tớ không ?
- " Lạ thật ... nếu anh ấy có bạn gái ... mình phải vui chứ ? Sao thấy buồn vậy ? Lòng cứ cảm giác hụt hẫng ! " ...
- Mệt quá đi ! Lương thấp đáng thương ...mà bắt làm nhiều thế ! Nếu không phải tại Bảo Hoàng giới thiệu , anh đã nghỉ rồi . Đói quá ! Bị mùi dầu mỡ ám ảnh đến nỗi không nuốt nổi . Hay về nhà nấu lẩu ? ... Hải Phương ngưng nói quay ra nhìn Ni , vẻ mặt cứ như người mất hồn ...
- Anh nói em có nghe không ? ... Ni không nói gì , Hải phương nổi cáu ... - Ni ! Nghe anh nói gì không hả ? Nghĩ gì mà ngơ ngác vậy ?
Đến lúc này Ni giật mình , vội đáp lại :
- Đâu , em có nghe , anh bảo nấu lẩu ? Nhất trí , em sẽ nấu phụ ....
- Oắt con mà cũng có tâm sự , trẻ con thì phải sống đơn giản chứ !
- Em không phải trẻ con !
- Ơ ... Hải Phương ngạc nhiên ...
- Tuy em thấp bé , mặt mũi như con nít và không biết gì nhiều ... nhưng đừng xem em là trẻ con ! Em có suy nghĩ , cũng biết bực bội , cũng bị tổn thương ... - " Chết thật ! Mình nói gì thế này ? Vốn đâu định " ...
- Sao ? - Hải Phương càng ngạc nhiên hơn - Em sao vậy ? Chuyện gì xảy ra vậy ?
- Ni !
Cả 2 quay ra thấy Hải phong ...
- Không thấy trễ quá sao Ni ? Giờ này mới về !
- Hải Phong !
- Cho thêm bát nữa !
- Bát thứ 3 rồi !
- Anh cẩn thận , nhai từ từ thôi ! Trễ thế này chưa ăn ?
- Đúng ! Chính là vị này ! So với cơm ký túc xá thì 1 trời 1 vực ...
" Cạch " ... - em no rồi !
- Đi tắm rồi ngủ , Hải Phong no rồi thì đi ngủ đi !
- Phải chờ tiêu hóa mới ngủ chứ anh ! ... Sao Ni về trễ thế ? Hôm nay chỉ lễ khai giảng , lẽ ra về sớm !
- À ... tám với lũ bạn , không ngờ thời gian trôi nhanh thế !
- Thật sao ? Thấy Ni về cùng với Hải Phương , tưởng cả 2 về cùng nhau !
- À tại gặp anh ấy ngoài cửa ... - " việc làm thêm khoan nói Hải Phong hay , có khi cậu ấy sẽ phản đối " ... rồi Ni quay ra rửa bát tiếp ...
- Ni ơi !
- Ơi ... gì vậy ?
- Dạo này tôi cứ hay suy nghĩ chuyện của Ni ?
- Vì sao thế ?
- Nói thật ... có mấy lần định gọi cho Ni ... nhưng ngại Ni không thoải mái ! ... Hải Phong gãi đầu ... - Sao vậy Ni ?
- Sao ?
- Chằng lẽ Ni không muốn nhìn thấy tôi ? ... Hải Phong tiến đến đứng sát cạnh Ni , bất chợt Ni thấy ngượng ngùng ...
- " Chà làm giật mình ... Con người này là Hải Phong sao ? Vóc dáng cao to hơn trước , trước kia cậu ta gầy ... vậy mình biết trả lời sao đây ? " ... - Ni cũng nhớ Hải Phong !
- Vậy .... " tính ... tong " ... - Hình như anh Hải Anh về , để Ni ra mở cửa cho anh ấy ... Chào anh Hải Anh , Hải Phong về rồi ...
- Vậy à ?
- Anh ăn tối chưa
- Anh ăn rồi , khỏi lo cho anh !
Hải Phong nhìn Hải Anh bằng ánh mắt hình viên đạn ...
- " Tiếc không khí lãng mạn vừa rồi ! Anh Hải Anh về trễ thêm tí thì hay ! " ...
- Nhóc này , nhìn gì ghê thế ? Mà mấy hôm không gặp , cậu cao hẳn lên !
- Cao hơn hẳn 4cm , hầu như ngày nào em cũng nghe thấy xương mọc răng rắc ...
- À ... tuy hơi trễ nhưng xin chúc mừng lần đầu cậu lên sân khấu ! Chắc đứng topteen chỉ là vấn đề thời gian !
- Anh đừng nói thế ! Lên tivi rồi trả lời phỏng vấn hoài làm em mệt nhoài , không có cả thời gian ngủ nghỉ !
- Nhóc chảnh- Anh đâu biết chứ , em cũng phải nỗ lực bao nhiêu , chứ đâu phải ngồi mát ăn bát vàng !
- Này , đây là công việc cậu tự nguyện thì đừng càu nhàu nữa . Huống chi làm gì cũng phải nỗ lực ! À ... nhân vật bận bịu thế sao nay lại ở nhà ?
- Được nghỉ hai ngày vì em bảo , không cho nghỉ thì em không đến lễ trao giải .
- Hà , tội giám đốc Minh Đạt quá , vậy mai cậu sẽ ngủ bất tỉnh nhân sự cả ngày ?
- Anh điên à ? Đây là kỳ nghỉ tranh thủ lắm mới được . Sao lại lãng phí vào giấc ngủ !
- Vậy cậu định làm gì ?
- Em sẽ đi chơi với Ni !
- Sao ? Cậu vẫn chưa bỏ ý định tấn công Ni ? Tưởng cậu muốn quên đi tâm trạng đó nên mới tập huấn ?
- Nếu dễ dàng bỏ cuộc vậy thì lúc đầu em đâu nói ra ! Em sẽ chờ đến khi Ni để ý sự tồn tại của em . Em tin tằng sẽ có ngày Ni hiểu lòng em !
- " Ra tên này nghiêm chỉnh ... cứ tưởng vui buồn thất thường nó sẽ chóng quên con bé ! " ...
" Cộp ... cộp ... cộp " ... - Dậy đi Ni , còn ngủ đến bao giờ ? Ngoài trời đẹp lắm , ta đi chơi nào ! ... nhưng Ni không có trong phòng .... - " Chuyện gì thế này ? Chẳng thấy Ni đâu cả ! " ....
- Ồn ào quá Hải Phong , anh vừa chợp mắt !
- Anh ơi , Ni đi đâu rồi ?
- Ni biến mất ? Hay cô bé mua gì ?
- Hình như đi lâu lắm , phòng sắp xếp gọn gàng ...
- Thế còn di động có liên lạc được không ?
- Di động thì không có ai nghe hết , chẳng biết đi đâu ...
- Dạo này cô bé hay ra ngoài làm gì nhỉ ? Mấy ngày nay Ni về trễ lắm !
- Anh ơi , anh cả cũng biến đâu mất ! Tối qua họ cùng về hay cùng đi ?
- Lại thế được ? Anh cả và Ni sao ?
- Tức thật , biết vậy gắn thiết bị theo dõi Ni !
- Phạm pháp đó , tưởng cậu là papazzi ? Mà khoan ... cô bé tên Tường Vy hình như thân với Ni ... " tách ... tách " ... - đây rồi ! Tường Vy lớp 11 , địa chỉ và điện thoại ...
- Sao lại lén trộm tư liệu của học sinh ?
- Im đi ! ... Tường Vy còn nhớ anh không ? Anh là Hải Anh , anh của Ni đây ! Nhà đang có chuyện gấp mà không liên lạc được với Ni , em biết Ni ở đâu không ? .... Sao ? Nó làm thêm ở tiệm fast food ? Em đọc lại địa chỉ đi . Được , anh biết rồi , cảm ơn em nhé !
- Anh bảo sao ? Ni đi làm thêm ?
- Tường Vy nói Ni làm thêm ở tiệm fast food !
- Đưa em địa chỉ ... em đến đó luôn !
- Khoan đã , cậu định đi như vậy à ? Tỉnh táo lại đi , cậu đang là ngôi sao . Không thấy những tờ quảng cáo treo đầy . Cậu muốn bị fan nữ bao vây sao ? Đội mũ mang kính râm mà qua măt được fan sao ?Không nổi đâu , thôi cậu giả gái đi ... Hải Anh cười nham hiểm ...
- Anh nói cái gì ?
- Chờ 1 tí , tôi sẽ cho cậu biết thực lực bao năm ở lớp học thêm !
- Anh ! ... Không chịu đâu ... Chết cũng không ... Á ! ....
- Ni làm thêm ở đây ?
- Đúng , chính là tiệm này !
- Hải Phong , tôi thấy cậu giả gái rất hợp ... Hải Anh lấy tay che miệng cười tủm tỉm ...
- Ai hóa trang cho người ta vậy ?
- Thôi đừng cãi cọ , vào đi !
- Xin chào quý khách !
- Mỹ Dung nhìn kìa , đằng kia có 1 cặp đẹp lắm
- Phải đó , cả hai trên trung bình quá xa !
- Cô gái thon cao , thu hút như người mẫu vậy !
- Người mẫu chết sạch rồi ? Chỉ cao là làm người mẫu được ? ... - " tức quá ! Ngoại hình mình luôn lợi thế , sao lại không ổn với Hải Phương ? Cộng thêm những cô xinh xắn kia cứ lượn lờ quanh tiệm này , đến pó tay ! " ...
- Kiểm tra xem khăn giấy và dầu gội có chưa , còn sót gì chưa mua nhỉ ? Sao em không mua siêu thị gần đây mà phải mua ở chỗ hạ giá rất xa ?
- Đương nhiên , vì rẻ hơn rất nhiều mà !
- Tinh thần tiết kiệm đáng nể , nhưng đâu phải tiền của em , sao phải tính toán thế ?
" Thình ... thịch " ... - " Mình sao thế này ? Tự dưng tim cứ " ...
- À , ta mở tiệc noel nhé ! Em thấy sao ?
- Anh ơi em hơi mệt , em về trước nhé ... rồi Ni chạy biến đi mất ...
- Dạ tiệc noel ... Hải Phương khẽ cười ... - nếu nói có 2 người chắc cô bé sợ chạy mất ! ...
" Rầm " ... - " Gì chứ ? Đột ngột hỏi thế ? ... Trời , mặt nóng ran , tim đập , tay toát mồ hôi ... có lẽ nào ... mình bị suy tim ? Không được , mình là đứa trẻ mồ côi được nhận nuôi về , nhỡ ốm thì sao ? Không thể gây rắc rối cho cả nhà ! Lẽ nào đây chỉ là triệu chứng cảm cúm thông thường ? Giờ mình vẫn khỏe thôi ! " ....
- Đấy ... kia là ?
- Xin lỗi, chúng tôi đi mua ít đồ nên về muộn !
- Không sao , vừa rồi cũng không có khách !
- Sao anh hai lại ở đây ? ... Hải Phong đứng bật dậy ...
- Bọn con gái sẽ phát hiện Hải Phong đấy ... Bình tĩnh quan sát thêm chút nữa xem ... - " Chà ! Thật bàng hoàng ! Ra anh hai và Ni làm thêm ở đây ! Chuyện này là sao ? ... Cộng thêm ... từ họ toát thêm vẻ hòa hợp là sao ?"...
- Nhìn kiểu gì cũng thấy con bé Ni đó gai mắt !
- Đừng lo , nó và Hải Phương đâu phải bồ ! Thứ tầm thường đó sao xứng với Hải Phương !
- Phải đó , nhìn cũng biết không có khả năng này , nghe nói Hải Phương còn từ chối Mỹ Dung !
- Biết mình đẹp trai nên chảnh !
- Cũng phải ... tầm nhìn của Hải Phương đâu thấp thế ! Con bé kia dù sao vẫn dưới trung bình !
- Này , thứ con gái xấu xí đó mà dám bắt cá 2 tay , chết cười !
- Có cần tụi mình đập 1 trận cho nó tỉnh ra không ?
Những câu nói của đám bạn Mỹ Dung làm Hải phong nghe thấy rất chướng tai và tức giận , Hải phong đập bàn , mặt hầm hầm tiến đến chỗ đám bạn Mỹ Dung đang ngồi , nhìn Mỹ Dung bằng ánh mắt nảy lửa ...
- Cô là ai ?
- Gì ? Tưởng ra sao , hóa ra chỉ là đậu hũ ế . Và còn là loại bốc mùi chua !
- Cô là gì ? Đâu ra ăn nói vênh váo !
- Biết tụi này là ai không mà dám nhiều chuyện ? Có nghe về nhóm bướm đen trường ... ( không ghi tên trườnng tránh xúc phạm ^^ ) ...
- Bộ định quyết đấu hôm nay ? Thuộc băng nào vậy ?
- Ê ... bọn con gái uýnh lộn kìa , mau đến can !
- Quý khách ơi , đây là nơi buôn bán !
- Bướm đen , ruồi đen gì , đừng tụ tập làm chuyện bậy ! Về nhà đọc sách và làm việc nhà đi ! Đồ ranh con !
- Nói sao ? Muốn chết à ?
- Ở đâu ra vậy ? ... " bộp " ... cô gái kia giơ tay định đấm nhưng Hải Phog chụp được , kéo mạnh tay làm cô gái đó bị đau nên kêu lên ....
- Đau quá ! Buông ra đi ! Sắp gãy tay rồi ! ...
- Cô hứa không thế nữa tôi mới buông ra ...
- Hứa rồi , mau buông ra !
" Vụt " ... - Mấy pà tám này , mau cút hết đi ! Gặp mấy cô thêm lần nữa tôi không tha cho đâu ! Còn việc nữa , đây là ... rồi bấu lấy cổ Hải Phương ... - bạn trai tôi đó , các cô đừng mơ tưởng nữa !
Chỉ nghe đến câu đó , Mỹ Dung tức tối cầm áo chạy ra khỏi quán ...
- Giờ con gái đáng sợ thật !
- Anh chủ tiệm thấy không ? Hải Phương tán lúc nào được cô xinh thế !
- " Cô nàng đẹp thật ... nhưng đang quen anh Hải Phương thật sao ? "...
- Nè , giờ cậu đang đóng vai gì ?
- Anh mới đang đóng vai ai đây ?
- " Hả ? " ...
- Được rồi , đừng quậy nữa , có gì về nhà nói . Mọi người đang nhìn kìa !
- Anh Hải Anh ? ... Ni sửng sốt .... Chưa hết sửng sốt thì chợt Ni nhận ra người con gái kia là Hải Phong ...
- Đây là Hải phong à ?
- Tức thật ... ngượng quá !
- Đúng là Trịnh Hải phong ? ...
- Nói đi chứ anh , chuyện này là sao ? Sao cả hai lại cùng làm thêm 1 chỗ ?
- Này nhóc ! Từ nãy giờ đã giải thích bao lần ! Tiền tiêu vặt bị mẹ " đóng băng " , bất đẵc dĩ nên mới phải làm thêm . Chỗ bạn bè giới thiệu , ngẫu nhiên lại cùng nơi Ni làm . Chỉ thế thôi !
- Anh ấy có nỗi khổ tâm nhưng Ni sao lại đột ngột làm thêm ? Có phải vì thiếu tiền /
- Ơ .......
- Ngốc lắm ! Cần cứ nói anh 1 tiếng !
- Tôi có rất nhiều tiền ! Từ bé đã quay quảng cáo nên con số đâu có nhỏ ! Có biết mỗi lần ký hợp đồng là bao nhiêu không ?
- Thằng ranh , chạm đến nỗi đau ! Tỉnh táo lại đi ! .... " Cốp " ...
- Sao tự nhiên đánh em ? Em nói sai à ?
- Thằng ranh khoe của hả ? Sao cứ nhắc đến chuyện tiền ? Có nhiều tiền vậy cho anh được không ?
- Tiền em kiếm được thì em tiêu , anh cấm được em sao ?
- Thằng nhóc còn cãi !
- Nếu vì Ni thì chẳng sá gì ! Ni thích em sẽ làm tất cả cho Ni vui !
- Hải Phong ....
- " Vậy là sao ? Chẳng lẽ Hải Phong tuyên bố kiểu đó đã làm Ni xúc động ? " ...
- Cảm động muốn khóc quá ! Cảm ơn Hải Phong ! Đây là câu khen tuyệt nhất từ trước đến giờ ! À cách này không lâu hình như có xem trong phim ....
- Tức ! Tức quá !
- Sao đột ngột thấy thằng nhóc đáng thương ?
- Tình cảnh này gọi là tự đào mồ chôn mình !
- À phải rồi , đợi Ni đi lấy cái này nhé .... Quà tặng Hải phong !
- Cái gì đây ?
- Định để noel mới tặng ... nhưng sợ lúc đó cậu bận quá không gặp được . Món quà mừng cậu lần đầu lên sân khấu cũng là quà noel luôn . Nói trước nhé , Ni không giàu để mua những thứ đắt tiền đâu nên đừng hy vọng nhiều . Chỉ là khăn quàng và găng tay thôi . Vốn định tự tay đan nhưng Ni không khéo tay lắm !
- Vì thế Ni đi làm thêm ?
- Thích mua quà bằng chính đồng tiền mình làm ra !
- Ni .... rồi Hải Phong kéo Ni lại ôm vào lòng .... - Yêu Ni nhất ! Hết sức thương mến Ni ... rồi cười 1 cách hạnh phúc . Hải Anh mặt đượm buồn . Hải Phương chứng kiến cảnh đó thì vội quay lưng bỏ đi trong sự bực bội ...
- Tức thật !
Câu nói đó làm Hải Anh rất ngạc nhiên ...
- Xin chào quý khán giả , ngôi sao mới đã đến . Hôm nay chúng tôi đã mời Hải Phong , một thần tượng của lớp fan trẻ . Album đầu tiên của Trịnh Hải Phong đã đứng đầu topteen , bạn cảm giác ra sao ?
- À , lúc đầu cũng không tin lắm . Nhưng rất tuyệt vời , nhờ fan ủng hộ cả
- Dạo này khăn quàng và găng tay Hải Phong đã trở thành trào lưu , Hải Phong có lý do đặc biệt để phục trang thế không ?
- Không có gì đặc biệt , vì đây là món quà rất thích nên thường xuyên sử dụng !
- Quà của bạn gái ?
- Đây là quà của người nhà tặng , thấy thoải mái nên quàng cổ luôn . Quà fan tặng mình cũng rất trân trọng .
- Ngoài sinh hoạt nghệ thuật ra , Hải Phong thích làm gì ?
- Đi học ...
- Hả ? Đến trường ?
- Vâng , trước mắt rất muốn trở lại trường học ... gặp bạn bè và cũng muốn ngồi trong lớp .
- Nhưng các bạn nghỉ hè , đâu chắc nghĩ thế !
- Không , hễ được ngồi cạnh Hải Phong , học hè sẽ rất vui .
- Kế tiếp xin phát sóng chương trình MTV của Hải Phong ...
- Tuyệt vời ... love Hải Phong forever ... Hải Phong tuyệt quá phải không ? Mình mong sớm được gặp Hải Phong trong trường ...
- " Kể từ đó giọng nói của Hải Phong ...cứ quẩn quanh trong đầu mình " ...
- Tụi em đây , anh ...
- Gì vậy ? Sao gọi anh ra vội thế ? Còn lôi cô bé này theo !
- Anh thật quá đáng . Lúc gọi điện tìm chỗ Ni làm , anh cứ bảo sẽ tạ ơn !
- Bao nhiêu tiền ? Đưa bao nhiêu thì đủ ?
- Đừng thế , ngồi xuống đã . Nói chung anh nợ em 1 món nợ nên phải hy sinh thôi .
- Biết làm sao , tùy các cô . Hôm nay Ni không đi làm à ?
- Hôm nay em được nghỉ
- Được , vậy hôm nay là gì đây ?
- Ăn pizza , hát karaoke , xem phim ...
- Theo anh thì ăn thức ăn nhanh , đi mua sách , ghé siêu thị được không ? Vậy đỡ tốn kém !
- Cho hambuger và khoai tây chiên !
Vị khách đó định nói thêm câu nữa nhưng nhìn thấy khuôn mặt ngẩn ngơ của Hải Phương nên lại thôi ...
- Này , cậu giúp Hải Phương mời khách !
- Vâng , thưa ông chủ ...
- Cậu ấy dạo này có vẻ lạ .... ngơ ngác sao đó , lạ quá ! ...
- " Với Ni mà mình thật lòng ... gì mình cũng tự nguyện ... biết làm sao khi đã mến thương rồi ... Hải Phong thật thà quá , không ngờ nhóc bộc lộ đơn giản vậy , phục lắm . Cứ tưởng nó còn bé thì khỏi bận tâm . Sao lại là nó ? Sao giờ nhỉ ? Anh em lại thương cùng 1 đối tượng " ...
- Em xin lỗi vì đã làm anh vất vả cả ngày hôm nay ...
- Thôi xem như tôi tiện đường hóng gió ... Ta tìm chỗ nào ngồi uống nước đi Ni ! ... Nào , xin mời . Ý anh ...
- Gì hả anh ?
- Ý anh là ... Ni nghĩ sao về Hải Phong ?
Ni hơi ngạc nhiên trước câu hỏi của Hải Anh ...
- Chẳng phải em cũng biết ... Hải Phong rất thương em . Nên em cho nó biết tâm tư em đi !
- Thương ? Vậy mà gọi là thương ? Các anh luôn thế , chê bai ghét bỏ không xem em ra gì ... luôn cho em là osin , bắt em vâng lời không điều kiện . Hễ chút gì không vừa ý là mỉa mai , chế giễu . Giờ đột ngột nói mến thương làm sao em tin được . Em chẳng tài nào biết là thật lòng hay giả dối !
- Xem ra bọn anh cư xử rất tệ hại với em . Nếu cố tìm ra lý do ... Hải Anh gãi đầu ... - là vì bọn anh ngượng vì những chuyện đã qua !
- Ngượng ? Anh nói vậy mà nghe được à ?
- Đúng ,chỉ vì 3 anh em không biết phải làm sao để hòa thuận với em ...
- " Sợ bị thấy lòng mình ... nên làm ra vẻ xem thường ? " ...
- Bọn con trai hay ngượng ngùng .... vì thế càng yêu mến càng muốn che đậy tâm trạng đó . Tuy trẻ con nhưng bất đắc dĩ thôi ... Ni hãy bỏ qua cho bọn anh nhé !
- Sao chứ ? Tệ hại quá ! Chẳn lẽ câu nói đó bảo em quên đi bi kịch suốt 7 năm ? Như những tổn thương kia chưa hề có ... - " Vì yêu mến em nên hành em ? Ngượng ngùng nên mới bực bội ? Không tin được những lý lẽ này ! Đâu phải ai khác mà là anh chàng ưu tú nhà họ Trịnh ? " ... - anh ơi , nói chung giờ đầu em rối lắm ! Biết Hải Phong thật lòng yêu mến em và thay đổi nhiều , em vui lắm ... Nhưng đó không phải là điều em cần . Được bình đẳng như con một nhà , không phải con vịt con xấu xí nhặt về , em muốn trở thành em gái thực sự của các anh . Được Hải Phong và các anh chấp nhận . Em mong em ...
- Rất tiếc làm Ni thất vọng ... Hải Anh thở dài ... - em đừng ôm ấp hy vọng làm gì . Và không phải ghét nên mới phản đối việc em trở thành người nhà . Cả Hải Phong và bọn anh đều không muốn em trở thành em gái ! Vì tụi anh đều thương em và coi em như đối tượng !
Đến lúc này Ni thực sự không nói được lời nào nữa ...
- " Bọn anh không yêu mến em như cô em gái ? Mà xem em như bạn gái , là đối tượng ... mình chỉ muốn giữ tình trạng hiện giờ ... nhưng hoàn cảnh cứ dồn ép ! Chuyện gì thế này ? Mình chẳng tài nào hiểu nổi . Như mặt đất dưới chân đột nhiên lung lay ! " ...
- Lạnh quá , ghét nhất đến trường mùa đông . Ni , tớ đang có vé liveshow , đi không ? Hôm nay nghỉ đi , đừng làm thêm nữa !
- Biểu diễn ca nhạc ?
- Đúng đó , đi thôi . Tranh thủ lúc này tham quan truyền hình chứ ... rồi không đợi Ni nói câu nào , Tường Vy kéo Ni đi ...
- Người đông quá ! Những người không có vé đều phải xếp hàng dài . Ni cầm vé này vào .
- Vui ghê ! Lần đầu tiên tham gia hoạt động này . Vừa xem biểu diễn , vừa cổ vũ cho thần tượng mình yêu thích !
- Đừng nhầm đối tượng nhé ! Sai là không được đâu !
- Yên tâm ! Không lú lẫn đến mức đó đâu !
- Vậy là ca khúc " It"s love " của Hải Phong sắp dành vị trí topteen !
- Trịnh Hải Phong !
- Tuyệt vời quá Hải Phong !
Bài biểu diễn của Hải Phong làm ai cũng thấy phấn khích . Ni ở dưới cũng cảm thấy ngạc nhiên và ngỡ ngàng ...
- " Sao cậu ấy lại tỏa sáng thế ? Không phải Hải Phong ở nhà mà mình biết ! Đấy là 1 ngôi sao đầy hào quang " ...
- Tuyệt vời !
- Buổi biểu diễn hiện trường đầy sức hút ! Cứ mong khai giảng đến sớm để được gặp Hải Phong trong trường !
- Ủa phải Ni không ?
- Đúng cô bé chúng ta đã trang điểm đấy !
- Ơ ... chào các chị !
- Đang nghỉ đông sao không đến chỗ các chị ? Chị sẽ dạy cho cách trang điểm !
- Dạo này các chị bận mà !
- Ừ ! Từ khi Hải Phong nổi tiếng thì bận túi bụi ...
Cả 3 mải nói chuyện mà quên mất sự có mặt của Tường Vy ...
- Giờ bọn chị về văn phòng , em có đi cùng không ?
- Công việc hôm nay đến đây ngưng , kết thúc xong sẽ gặp Hải Phong ...
- " Hải Phong ? " ...
- Khỏi ạ !
- Được rồi , vậy gặp lại em sau nhé !
- Các chị ấy là ai vậy ? Ni quen người ở đài truyền hình à ?
- À ... những chị trợ lý trước kia mình đã gặp !
- Ra thế ... chắc Ni biết ước mơ tương lai của tớ ?
- Biết chứ , bạn muốn làm công việc tạo hình ...
- Thế nào cũng có ngày tớ tạo hình cho ngôi sao tớ yêu thích .
- Biết rồi , tuyệt lắm . Tớ cũng mong có ước mơ rõ ràng như Tường Vy .
- Hỏi Ni nè , chị trợ lý ấy có phải ... là người tạo hình cho Trịnh Hải Phong ?
Ngỡ ngàng giây lát , Ni gật đầu ...
- Vậy Ni quen bao lâu rồi ? Và rất thân ?
- À này Tường Vy ...
- Đừng chạm vào tôi ! Quá sức thất vọng . Ni biết tôi rất mê Hải Phong mà . Rõ ràng ngày nao tôi cũng nói chuyện về thần tượng Hải Phong . Nhưng Ni cứ thản nhiên , đối xử với tôi như vậy sao ?
- Tường Vy ...
- Nhớ lại thì bạn gái của Hải Phong bị đồn trên mạng , chẳng lẽ là Ni ?
- Không phải đâu Tường Vy , tớ không phải bạn gái mà ...
- Đừng nói , tôi không muốn gặp hay nói gì với Ni nữa . Ni đáng sợ lắm . Ra vẻ ngây thơ mà là người hai mặt ! Tôi cứ xem Ni là bạn thân nhất , vậy mà Ni chơi tôi 1 vố đau . Từ nay đừng tìm tôi nữa , cũng đừng ra vẻ quen biết . Tôi không thích thấy Ni đâu ... rồi Tường Vy không để Ni giải thích mà chạy đi làm Ni cảm thấy mình rất có lỗi .... Ni khóc ...
- Lỗi tại mình ... không phải như thế đâu mà .... không phải như bạn nghĩ đâu . Tường Vy tốt với mình như vậy ... nhưng vì mình không tin tưởng bạn bè nên giấu chuyện mình là con nuôi ... Tường Vy là người bạn thân thiết nhất ! ...
" Tu ... tu " ... - Nước sôi vậy mà không ai nhắc xuống ...
Hải Phương cầm lấy ấm nhưng vì không đeo găng nên bị bỏng , hất đổ cả ấm nước . Bị đau nên Hải Phương kêu ầm lên , lúc này Ni mới giật mình quay ra ...
- Sao vậy anh ? Anh bị bỏng à ?
- Đau quá ! Cứ như bị dao cạo rách ra !
- Chờ em đi lấy hộp thuốc !
- Đau quá , nhẹ tay chút thôi . Bôi thuốc mà thô bạo vậy sao ? Da ta tôi sắp bị lột sạch đấy
- Phỏng chút xíu thôi mà la như bị chọc tiết . Lúc đánh lộn anh có chú ý đến trầy da gẫy xương đâu !
- Đương nhiên ! Con trai đâu thể nào rên rỉ vì bị trầy trụa đâu . Mà Ni lạ vậy , nghĩ vẩn vơ quên cả bếp gas . Thật lo có ngày em đốt cháy cả nhà này . Phải luôn nhắc nhở mình cẩn thận chứ !
Nhưng Ni vẫn chẳng nói gì làm Hải Phương bất chợt thấy khó chịu ...
- Sao ? Có chuyện gì à ? Ý anh là ... nếu có gì bực bội em cứ nói ra thì hơn . Cứ để trong lòng cuối cùng chỉ khổ em thôi ... và dần dần thành tâm bệnh . Xưa nay anh chưa từng xem em như con nít hoăc xem thường em , chỉ là không biết em sao ...
- Anh .... anh có hiểu được nỗi cô độc của trẻ mồ côi không ? Em không hay cho mình là mồ côi nên không thấy hạnh phúc hay đáng thương . Em nghĩ mình sung sướng hơn 1 số người ... Nhưng thực tế giờ em thấy rất buồn . Trên đời này chỉ có cha mẹ ruột mới có thể tin cậy em dù em có làm gì , thậm chí mắc sai lầm . Nếu cha mẹ ruột em còn sống ... em sẽ không cảm thấy trơ trọi và bất lực như vậy ... rồi Ni khóc làm Hải Phương ngỡ ngàng không nói gì ....
- " Có lẽ nên đến xin lỗi Tường Vy " ... - À , Tường Vy ....
- Tiểu Trúc , xuống cantin với tớ không ?
- Bồ thử loại kem sữa mới ra chưa ?
- Chưa , đấy là loại kem Hải Phong quảng cáo ...
- Đúng , để tớ mời bồ nhé !
Cả 2 bỏ đi để lại Ni đứng trơ trọi ....
- Đừng ích kỷ thế Hải Phương , giới thiệu cô bé lần trước cho tôi đi ! Cô bé ý học trường nào ? Chắc người mẫu đúng không ? Từ lúc sinh ra đến giờ tớ chưa thấy ai xinh hơn .
- Làn ơn đi , tớ đã nói bao lần cậu nghe không ? Không phải cô bé mà cậu tưởng tượng đâu , đừng mơ nữa !
- Thế không phải bạn gái cậu ?
- Nói bậy , bạn gái ai ? ... - Tức ghê ! Không thể nói nó là trai giả gái , mình phát điên mất . Hải Phong làm sự việc càng lúc càng rối rắm ... Hải Phương ngó qua Ni nhưng thấy Ni cứ ngẩn ngơ , Hải Phương kéo tay Ni ...
- Làm xong rồi thì nghỉ 1 lát đi , định lau đến bao giờ ? Kiệt sức , ngã bệnh chỉ tổ tốn tiền thuốc ...
- Em không sao , anh cứ kệ em ! Đây là chuyện của em , em phải tự thu xếp ... - " Giờ đừng nghĩ gì , phải tập trung vào công việc " ...
- " Anh có biết nỗi khổ tâm khi thấy mình cô độc ra sao không ? Dù mình có làm gì , có lỗi lầm thế nào nhưng cha mẹ ruột sẽ tin con vô điều kiện và hiểu con nhất ... Giá như cha mẹ còn sống thì " ... Bất chợt Hải Phương nghĩ về những điều Ni từng nói ...
- Chủ tiệm !
- Chuyện gì thế ?
- Có thể ứng cho em ít lương được không ?
- Ứng lương ? Có chuyện gì xảy ra à ?
- Anh nói gì lạ thế ?
- Bảo Hoàng nói với tôi ... cậu là quả bom không hẹn giờ nên chẳng thể biết bao giờ nổ ...
- Em không gây ra tai họa gì hết , anh cứ yên tâm ... - " chắc phải may miệng Bảo Hoàng lại " ...
- Để coi nguyên vật liệu đủ chưa ... cách làm .... rồi hiểu rồi , làm thử coi xem thế nào ... coi bộ cũng khó đây ... cũng may lúc đi làm thêm học được ít cách nấu ... Ôi ! Suýt nữa thì trúng tay ... Chết sắp cháy rồi ! ... Tiêu ... làm sao chỉnh nhỏ lửa đây ...
- Chà! Muốn chợp mắt 1 tí quá ... - " bếp có mùi thức ăn ? Bà bếp không thể nào đến sớm vậy , hay dì về ? " ... vừa bước chân vào bếp Ni đã rất ngạc nhiên vì người đứng trong bếp là Hải Phương ....
- Anh Hải Phương ! Sớm thế anh vào bếp làm gì ? Anh đang làm gì trong bếp vậy ?
- Hay quá ! Xong rồi !
- Ủa ? Đây là cơm nắm mà anh ... Cơm nắm ? ... Chưa kịp cầm thì đã bị tuột hết ...
- Chỉ có ... 1 cái hỏng ...
- Không chỉ có 1 cái hỏng ? Ở trường có hoạt động gì đặc biệt à ? Sao anh phải làm cơm nắm ? Nếu báo trước em sẽ giúp anh !
- Chuyện này à .... khi quyết định làm anh chỉ nghĩ tới cơm nắm . Anh nhớ tới cha mẹ ... khi dã ngoại hoặc hoạt động thể thao .... mẹ thường làm cơm nắm nhưng do mẹ quá bận nên chỉ làm đến hết năm lớp 1 . Anh vẫn còn may mắn vì có những kỷ niệm đó ... nhưng Hải Phong và Hải Anh thì không có . Nên anh mới bảo Ni đừng buồn . Có lẽ trước giờ anh đã nói quá nhiều câu làm Ni bị tổn thương nên không có quyền khuyên em . Nhưng chúng ta giờ đã là người nhà ... và những người không máu mủ ruột thịt nhưng vẫn xem nhau như người nhà rất nhiều .
- Có nghĩa anh đã chấp nhận em là em gái ? Anh thừa nhận em cũng là thành viên gia đình này ? Thật sao ? Anh chịu xem em như người nhà ?
- Đương nhiên ... nếu em không phải người nhà thì là gì ? Chẳng phải ta luôn ở bên nhau và mọi người đều yêu mến em ? Nên em đừng tự dày vò mình nữa !
- Anh !!! Em cảm ơn anh , em sẽ cố gắng , em đã có thêm can đảm . Giờ em chẳng sợ bị rẻ rúng nữa , cũng không thấy mình bị cô độc nữa .
- Em bị rẻ rúng hả ?
- Không phải , chỉ là cãi cọ giữa bạn bè !
- Giỏi lắm , làm anh hú vía . Nhìn thấy em buồn rầu anh lo lắm .
- " Ơ ... lại thế nữa rồi ! Mình luôn bình thường nhưng hễ nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của anh Hải Phương , bất chợt tim mình lại nhói " ...
- Thôi Ni đem cơm hộp và cả cái này đi ...
- Ủa ? Gì vậy anh ?
- Tiền tiêu vặt cho em đấy ... nói chung anh tạm thời thay mẹ , em dùng số tiền này mua gì ngon ngon ăn với bạn bè , tiện thể đi chơi đâu đó ...
- " Trước kia mình không biết ... ra anh Hải Phương tốt thế . Cứ tưởng anh ấy là con người đáng sợ chỉ biết quát tháo ... ra trên đời này có những việc không chỉ nên nhìn bề ngoài ... trước giờ mình chưa từng hiểu anh ấy " ...
-" Mình thật vô dụng , sống ích kỷ , chỉ nghĩ cho riêng mình ... sợ bị tổn thương , vì thế cứ giam bản thân trong vỏ ốc ... phải đập vỡ vỏ ốc bên ngoài ... từ giờ không lẩn trốn , phải dũng cảm đối diện với vấn đề ! Đối xử thật lòng với nhau không chừng Tường Vy sẽ chấp nhận mình " ... - Tường Vy ơi ...
Nhưng Tường Vy quay mặt đi không nói gì làm Ni thấy hơi thất vọng 1 chút . Ni tự nhủ rằng không được bỏ cuộc ...
- Trực mệt không ? Để tớ giúp nhé !
- Tránh ra cái coi ...
- Hình như họ cãi nhau ...
- Từ hồi khai giảng cứ chiến tranh lạnh với nhau ...
Đáp lại thái độ nhiệt tình của Ni chỉ là sự lạnh lùng của Tường Vy ... Tan học Ni cố gắng gọi nhưng Tường Vy cứ miết bỏ đi . Ni chạy theo kéo tay Tường Vy lại thì Tường Vy hất ra , mặt đằng đằng sát khí nhìn Ni ...
- Tránh ra ! Đã bảo không bao giờ nói chuyện với cô nữa . Cô là papazzi hay kẹo siggom ? Sao cứ bám người ta vậy ? Không còn cả tự trọng sao ? Nếu tôi bị rẻ rúng thế thì dù có bị tổn thương hay thế nào ... thì cũng không nói chuyện với cô nữa . Nghe đây ... may là tôi chưa tiết lộ với các fan nên cô mới được sống bình thường , không bị hành thảm thương ... nên đừng tốn công nịnh nọt tôi nữa !
- Mình giờ chẳng sợ bị ức hiếp ! Mình hiểu Tường Vy sẽ không làm thế ! Mình muốn xin lỗi vì mình không muốn mất Tường Vy ... với mình , Tường Vy quan trọng hơn bất kỳ ai !
- Dù có nói gì ... Tường Vy thở dài ... - giờ tôi chẳng muốn nhìn thấy cô nữa . Đấy chính là tính nết của tôi , một khi đã không xem là bạn nữa thì sẽ không thay đổi . Nên đừng trông mong gì hết , hãy cứ sống theo ý mình ! ... Nói xong Tường Vy bỏ đi , Ni gọi với theo :
- Mình sẽ chờ Tường Vy ! Tường Vy , mình sẽ chờ đấy , chờ đến khi nào bạn chịu chấp nhận mình ! Nên mong bạn .. mong Tường Vy ... tuyệt đối đừng bỏ rơi mình ... Xin Tường Vy đấy ...
- Cho em về ! Mau lên , cho em về !
- Thấy chưa ! Cậu ấy lại bắt đầu .
- Ngoan được 1 dạo giờ lại quậy
- Xin anh cho em quay lại trường ... em muốn về học !
Nhưng ông giám đốc không thèm nghe vì quá bực bội , ông giám đốc liền đeo tai nghe vào để không phải nghe gì nữa . Việc đó càng làm cho Hải Phong nổi cáu ...
- Cuối năm ngoái anh đã hứa nếu em đạt giải ngôi sao mới sẽ cho em đi học ... đã khai giảng lâu rồi , xem ra chỉ học mấy hôm là tốt nghiệp !
- Rõ ràng cậu biết liveshow và đóng phim bận túi bụi ... nếu bỏ lỡ cơ hội này , công sức cả năm qua sẽ uổng phí ! Chẳng lẽ giờ cậu chưa rõ đây là giây phút quan trọng ? Quan trọng là ...
- Với em bây giờ ... những ngày cuối cấp ... hơn cả việc nổi tiếng , hơn cả tên tuổi ngôi sao ... quan trọng hơn bất cứ thứ gì ....
- Hải Phong !
- Nhìn kìa ! Mình được xếp cùng lớp với Hải Phong ! Làm sao giờ ? Quá may mắn , mình là lại được xếp cùng lớp với Hải Phong ... Chắc Ni vui lắm ? Thế ra tối nào cũng không ngủ được ?
- " Lần đầu tiên cùng lớp với Hải Phong ? " ...
- Nhưng từ khi khai giảng ... Hải Phong chưa đến lớp lần nào . Cùng lớp chắc khó gặp vì Hải Phong còn bận ca hát , đóng phim !
- " Tường Vy ? " ... Ni nhìn thấy Tường Vy ở hành lang , bất chợt Ni thở dài ... - " cũng may an ủi là ... được chung lớp với Tường Vy ... nếu chung lớp sẽ có cơ hội giảng hòa " ...
- Đến rồi đó ...
- Ơ , kèm kỹ cho tớ !
Mấy học sinh đang đá bóng thì chẳng may bóng bay chệc hướng do 1 học sinh đá quá chân . Bóng đập vỡ cửa sổ , bay về hướng Tường Vy . Thấy nguy hiểm Ni vội đẩy Tường Vy ra và hứng trọn quả bóng đó . Tường Vy bất ngờ bị đẩy ngã , chưa hiểu chuyện gì , quay ra thì thấy Ni đã ngất xỉu , Tường Vy hốt hoảng ...
- Ni ... tỉnh lại đi ... ai giúp giùm ! Mau gọi cô y tế đến !
- Được !
- Ni ! Tỉnh lại đi
- Tránh ra ! Tôi đưa Ni đến phòng y tế ...
Tường Vy ngước lên rồi ngỡ ngàng vì người đứng trước mặt Tường Vy là Hải Phong , không nói thêm lời nào Hải Phong bế Ni lên rồi đi . Việc đó rất thu hút sự chú ý của các học sinh khác ...
- Ối ! Hải Phong kìa !
- Sao hôm nay cậu ấy đến trường ?
- Con bé đó là ai thế ?
- Hải Phong bế con nhỏ đó !
- Mau liên lạc thử với các fan xem ! /...
- Mở mắt ra rồi ! Có đau chỗ nào không ?
- Bị gì không Ni ?
- Hải Phong ? ... chuyện gì thế này ? Sao mình lại ...
- Em thấy người thế nào ? Có bị buồn nôn hay choáng váng không ? Trước tiên phải đến bệnh viện kiểm tra ... đi chụp hình cho chắc ăn ...
- Bệnh viện ạ ? Em đâu sao , em khỏe rồi !
- Đừng bướng nữa , nghe lời cô đi ! Nếu còn bướng lỡ chuyện nhỏ thành bệnh nặng thì hối hận cũng không kịp . Phải đi kiểm tra chụp hình cho yên tâm , tuy Ni bảo không sao nhưng tôi vẫn lo !
- Hải Phong ?!?
- Khoan ... để xin phép cô chủ nhiểm rồi hãng đến bệnh viện ... " cạch " ..
- Bạn trai em đẹp thật !
- Không phải đâu ạ , không phải bạn trại ....
- Có sao ! Em không cần phải xấu hổ . Lúc bế em vào đây mặt cậu ấy tái xanh lo lắm . Lo cho bạn gái vậy cảm động thật .
- " Hải Phong bế mình vào đây ? " ...
- Ơ ...
- Có chuyện gì ?
- Giờ Ni ...
- Tỉnh rồi , hình như không nặng lắm . Nếu lo thì cô vào thử xem !
- Ơ ... được ...
Hải Phong thấy cô gái đó buồn bã nên cũng hơi ngạc nhiên ...
- Cậu trai đó ... hình như gặp ở đâu rồi !
- Ờ ... rất giống Trịnh Hải Phong , sao lại đến bệnh viện nhỏ chỗ chúng ta ?
- Em nói bị quả bóng rơi trúng đầu nên ngất ? Xem ra không có gì lạ ... trước tiên chụp x-quang ! Có triệu chứng gì khác không ? Nếu thấy chỗ nào không khỏe cứ nói ...
- " Triệu chứng khác ? ...Nếu lỡ bệnh vặt trở thành bệnh nặng thì làm sao ? Lúc đó hối hận cũng không kịp .... Thôi được đã đến bệnh viện thì " ... - À dạo này ngực em hơi đâu . Tuy không quan trọng nhưng tim cứ bị bóp chặt , có lúc lại đập dồn dập , loạn xạ .
- Vậy sao ? Chúng ta thử kiểm tra xem ... em đến phòng kiểm tra làm những xét nghiệm này . Ba ngày nữa đến lấy kết quả !
" Cạch " ... - Ni ! Kiểm tra xong chưa ? Kết quả thế nào ?
- Bác sĩ bảo 3 ngày sau đến lấy kết quả !
- Ơ may quá ! Ban nãy làm lo chết đi được . Có biết tôi lo thế nào không ? Cứ sợ Ni không tỉnh lại . Làm ơn thận trọng chút đi . Tôi không hề muốn thấy Ni bị thương hay đau ốm đâu ! ... " Reng " ... - Alo !
- Hải Phong ! Giờ cậu đang ở đâu ? ... tiếng quát trong điện thoại ... - Tôi đã nói với cậu bao lần , hôm nay có thu hình . Cậu bảo sẽ cố làm xong nên tôi mới cho cậu đến lớp . Ngày đầu tiên đã có sự cố , nếu cậu cứ thế này thì nghỉ học đi !
- Sao ? Anh nói vậy là sao ? Anh dám tôi sẽ báo cảnh sát đấy ! Anh không biết luật pháp bảo vệ thanh thiếu viên ...
- Này nhóc ! Tôi có thể kiện cậu tiền hủy hợp đồn , bắt bồi thường . Đừng tầm phào , về ngay cho tôi !
- Thích thì kiện đi , giờ tôi về ngay ! Thật quá đáng !
- Mau đi Hải Phong ! Truyền hình trực tiếp mà sự cố là to chuyện đấy !
- Mình chính là thanh niên bị khổ sai ...
- Hải Phong không muốn làm ngôi sao ? Nếu không thích thì đừng cố ....
- Ni điên à ? Sao tôi lại làm chuyện không thích ? Chẳng qua họ cứ xem tôi như cây tiền nên ... chứ không phải tôi không thích làm ngôi sao ... thật ra tôi rất thích hát và nhảy ... nếu có kiếp sau vẫn muốn làm ca sĩ !
- Đúng ! Tôi cũng xem cậu biểu diễn trên sân khấu mà phấn khích mãi ... cảm giác như bị cậu hút hồn .
- Thật không ? Bị hút hồn thật không ?
- Đúng đó !
- Bất chợt Hải Phong ôm Ni rồi hôn ... ngỡ ngàng giây lát , Ni đẩy Hải Phong ra ...
- Gì vậy chứ ? Cậu điên à ? Phải cậu bất bình thường không ?
- Đúng ... tôi điên rồi ! Vì quá yêu Ni nên tôi đã hóa điên . Ngay từ đầu ... muốn lấy lòng nên mới đi làm ca sĩ , muốn ở bên cạnh Ni nên mới cự cãi với quản lý để đến trường . Tất cả vì Ni cả !
Ni không nói được lời nào ...
- Hải Phong !
- I love Hải Phong !
- Thằng nhóc hôm nay lạ ghê !
- Anh nghe tiếng hoan hô kìa ! Chắc bảng xếp hạng lần này sẽ lại có bài hát mới của Hải Phong trong top ...
- Chỉ cần cậu nhóc này đừng giở trò ... giám đốc Minh Đạt thở dài ...
- Giám đốc cũng vất vả nhỉ !
- Cảm ơn tất cả , mình yêu các bạn ....
--------